360 độ học đường

Nhớ những mùa tựu trường

Thứ Hai, 18/09/2017 | 14:55

Tháng 9 đã sang và mùa thu cũng về bên ngõ. Với những ai đã và đang trải qua quãng đời học sinh thì chẳng thể nào quên tháng 9 có một mùa đặc biệt: mùa tựu trường!

Ảnh minh họa: B.T

Mùa tựu trường đầu tiên có lẽ là ký ức đậm sâu nhất trong cuộc đời không chỉ riêng tôi mà còn rất nhiều thế hệ học trò khác. Thuở ấy, đúng vào ngày 5/9, trời thu trong xanh, nắng nhè nhẹ, mẹ chở tôi trên chiếc xe đạp cũ, cọc cạch từng vòng rất khẽ. Tôi được khoác lên bộ cánh đẹp nhất: chiếc áo trắng tinh và chiếc quần âu xanh, cùng đôi dép quai hậu màu nâu nhạt. Tôi rụt rè, choáng ngợp giữa sân trường có rất nhiều phụ huynh lẫn học sinh. Tôi dáo dác nhìn một lượt, tay không quên cầm tay mẹ thật chặt, tôi sợ chỉ một phút lơ là thôi, tôi sẽ lạc mẹ ngay tức khắc. Mẹ dắt tôi vào lớp nhưng tôi vẫn không thể hết bỡ ngỡ, sau một hồi dặn dò, nói chuyện với cô giáo, mẹ đưa tay tôi cho cô giáo cầm và chào tạm biệt. Tôi đã òa khóc nức nở, kêu mẹ, nhưng dáng mẹ đã khuất xa tầm mắt của tôi. Một số bạn cũng mít ướt không kém, nước mắt nước mũi tèm nhem. Ấn tượng về buổi đầu tựu trường với tôi là như thế!

Hết những kỳ nghỉ hè, thêm những mùa tựu trường mới của tôi lại bắt đầu. Không còn là trẻ con, được đến lớp với tôi bấy giờ là một niềm hạnh phúc lớn lao. Bảng đen, phấn trắng, chỗ ngồi thân quen, nhớ quá đi thôi tiếng nói thầy cô. Phút gặp lại, chỉ xa cách nhau trong mấy tháng thôi nhưng vỡ òa, hân hoan như thể chưa một lần từng xa. Vẫn tiếng trống cũ mùa trước, bài diễn văn thầy hiệu trưởng đọc, lời dặn dò của hội trưởng hội phụ huynh đầu năm học... Qua mỗi năm, tôi và các bạn đều thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều.

Có những mùa tựu trường vô tình làm thêm gánh nặng cho mẹ cha. Thương từng sự dành dụm, những hy sinh thầm lặng mà mẹ cha đã dành cho những đứa con. Mỗi mùa tựu trường qua đi, trên khuôn mặt đấng sinh thành lại thêm những nếp nhăn chằng chịt. Với những người làm cha làm mẹ, dẫu khó khăn đến mấy cũng mong con cái được cắp sách tới trường. Những yêu thương, hy sinh ấy chẳng thể nào đong đo bằng phép tính. Khi bắt đầu lớn lên tôi mới hiểu được rằng, đời người không phải ai cũng may mắn có được niềm hạnh phúc được cắp sách tới trường. Trên mảnh đất hình chữ S thân thương, vẫn có biết bao mảnh đời bất hạnh không được nghe tiếng trống tựu trường.

Thời gian cứ thế vụt trôi, những tưởng đời học trò được cắp sách tới trường mãi mãi và được dự những buổi tựu trường thân thương, ý nghĩa. Nhưng chẳng mấy chốc là đến lần tựu trường cuối cùng của đời học trò. Năm cuối cấp, một lần nữa tôi bồi hồi lo lắng và sợ sệt, hệt như ngày mới vào lớp 1. Vì chỉ chín tháng nữa thôi, bạn bè mỗi người một phương, sẽ chẳng biết bao giờ mới gặp lại nhau. Chưa chia xa mà tâm trí ai nấy như cứ ngập tràn một màu xa cách…

Giờ đây, một mùa tri thức mới lại chào đón thế hệ tương lai, lòng tôi náo nức theo nhịp điệu thu sang. Nhìn những tà áo trắng tinh khôi, những giọng nói trong trẻo mà lòng không khỏi bồi hồi. Bao kỷ niệm về những mùa tựu trường mãi hằn in trong tâm trí, ký ức dội về, tôi như thấy mình còn trẻ mãi với thời gian…

Việt Hoàng

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.