Cuộc sống quanh ta
Nỗi niềm hoa phượng
Mùa hạ đang về, tiếng ve đã ngân vang trên từng góc phố. Trên con đường quen thuộc, nắng vàng nhảy múa trên đốm lửa phượng đầu hè rực rỡ. Đường phố như bừng sáng với ngập tràn sắc phượng trải dài về xa xăm. Phượng bao giờ cũng đúng hẹn với thời gian, phượng nở như báo hiệu mùa thi đang đến. Bất cứ ai dù đang hay đã đi qua thời áo trắng, hễ cứ bắt gặp hoa phượng nở trong nắng hè đều không khỏi lưu luyến, bâng khuâng.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi còn nhớ năm tháng học trò trong trẻo ấy. Mỗi độ hè về, sân trường đều khoác lên mình những cánh hoa rực rỡ. Không biết cây phượng già kia đã có tự bao giờ mà thân cây to ôm cả một vòng tay chẳng hết, cành lá vững chãi dang rộng che chở cho sân trường suốt những ngày mưa nắng đi qua. Cây phượng đứng lặng một mình nơi góc vắng, dáng dấp xù xì in hằn thật nhiều kỷ niệm của biết bao thế hệ học trò đã từng khắc nỗi nhớ lên cây. Chỉ khi chú ve non vừa cất tiếng hót gọi nàng hạ đến thì cây phượng mới bắt đầu tỉnh giấc, sắc hoa nhuộm thắm cả một khoảng trời xanh biếc mênh mông.
Đi qua ngày xanh ấy, dòng nhật ký còn chứa thật nhiều nỗi niềm ấp ủ. Với tuổi học trò, hoa phượng là kỷ vật đầu tay mà chàng trai trao tặng cho cô bạn mình thầm thương mến. Cánh bướm làm từ cánh phượng được tỉ mỉ ép vào trang lưu bút, những ai có tâm hồn bay bổng còn thường thích làm thơ, viết vào đó đôi dòng cảm xúc ngây thơ khờ dại… Để tháng năm trôi dù nét mực có phai nhòa thì ký ức kia vẫn luôn mãi vẹn nguyên.
Hè sang, tôi quay quắt nhớ những chiều tan trường về trên phố thênh thang. Tôi hay đứng đợi người em gái dưới hàng phượng vĩ. Cô bé ngày ấy có mái tóc thề, em che nghiêng vành nón thấp thoáng nụ cười duyên. Trên chiếc xe đạp cũ kỹ, hai đứa cùng tung tăng bên nhau trên lối về rợp đầy màu phượng đỏ, tôi hay xuyến xao mỗi lúc nhìn tia nắng hè rạng ngời trong đáy mắt trong veo, bồi hồi mỗi khi cơn gió đùa làn tóc em bay tha thướt. Mùa hạ cuối cùng của thời áo trắng rồi cũng qua nhanh, em và tôi mỗi đứa một phương trời. Một chiều mưa bay lất phất, cánh phượng buồn nức nở như tiếc nuối cho mối tình đầu phút chốc tan mau.
Chiều mùa hạ nơi cổng trường xưa, tôi trở về đứng dưới hàng phượng hôm nào. Màu áo trắng của đàn em nhỏ bỗng ru hồn tôi lạc vào khoảng trời mơ ước, vẫn còn đó tiếng cười đùa dưới gốc phượng già, ghế đá vẫn ghi bao lần hò hẹn. Tôi nhẹ nhàng đưa tay nhặt cánh phượng rơi trên mái tóc, mới hay tuổi xanh đã phai mờ vết thời gian như cánh bướm héo rũ trong trang vở của tháng ngày hoa mộng.
Hoa phượng vừa là sắc màu tươi đẹp của mùa hè nhưng cũng vừa là màu hoa gợi lên nỗi buồn ngày chia biệt. Cánh phượng đi vào câu hát, lời thơ đong đầy cảm xúc. Chiều bên quán vắng nghe mưa, tôi ôm đàn ngân nga vài khúc nhạc tuổi học trò, cung đàn hòa điệu cùng tiếng mưa rơi trên cành phượng vĩ. Lòng thầm tự hỏi người em gái ấy biết bao giờ trở lại dưới khung trời phượng nở mênh mông.
Thụ Nhân (Trường THCS xã Phước Long, huyện Phước Long)
- Tập huấn phần mềm kiểm kê tài sản công cho hơn 600 cán bộ
- Tổng rà soát người điều khiển phương tiện mà trong cơ thể có chất ma túy
- Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy - Huỳnh Quốc Việt làm việc với các bệnh viện về tình hình chuẩn bị đại hội
- Nhạc sĩ Nguyễn Quốc (Bạc Liêu) đoạt giải B tại Liên hoan Âm nhạc toàn quốc
- TP. Bạc Liêu: Bàn giải pháp ứng phó với sạt lở tuyến đê biển Đông