Thơ
Ơn thầy
Sắp xa rồi mái trường nhỏ mến yêu
Bao năm tháng trên giảng đường quen thuộc
Cùng bạn bè vùi mài nguồn tri thức
Và cô thầy nâng bước, thắp niềm tin.
Nghĩa thầy trò tựa ánh sáng bình minh
Đâu phải người thân, đâu nặng tình tri kỷ
Nhưng vẫn khắc sâu bao công ơn trong tâm trí
Và tận đáy lòng vẫn vô hạn kính yêu.
Tấm lòng người thầy cao cả biết bao nhiêu
Đâu chỉ là ban cho đôi điều kiến thức
Đâu chỉ là ban cho đôi dòng trên giấy mực
Mà dạy cả cách làm người, đạo đức, nhân sinh.
Tập thể ta như một đại gia đình
Thầy cô là mẹ cha, dìu dắt con mình trên con đường phía trước
Bàn tay chai, bụi phấn rơi và giọt mồ hôi đã ướt
Có bao giờ ta nghe thấy một lời than.
Tấm lòng người thầy như một chuyến đò ngang
Đưa khách sang sông sao chẳng màng được đáp đền, trả lễ
Có con đò nào rộng và sâu như thế?
Có người lái đò nào vĩ đại thế... thầy ơi!
Người ta ví tương lai là đại dương, dòng sông tựa dòng đời
Thầy đã đưa em xa rời nơi nhỏ hẹp
Cho em sức mạnh và niềm tin bước vào tương lai tươi đẹp
Có tấm lòng nào cao cả vậy hay không?
Và nếu cuộc đời giống như một dòng sông
Thầy chèo đò ngang sao chẳng mong được vài giây ngơi nghỉ
Bao lớp người qua và trưởng thành trên con đò ấy
Công ơn thầy cao rộng quá... thầy ơi!
Bích Liễu
(Trường đại học Bạc Liêu)
- Cắt giảm thủ tục hành chính liên quan đến sản xuất - kinh doanh
- Hiểu đúng về nghỉ hưu trước tuổi không bị trừ tỷ lệ % hưởng lương hưu
- Thủ tướng yêu cầu tăng cường thực hiện giải pháp giảm lãi suất
- Thay đổi giấy tờ sau khi sáp nhập đơn vị hành chính sẽ không phải chịu phí
- Nhiều cây xanh bị "bức tử": Ai chịu trách nhiệm?