Lá đậu rồng

Thứ Hai, 12/12/2016 | 16:12

Gần 9 giờ đêm chế Hoài mới vội vã đến. Vẫn tính cách gấp gửi thường ngày, chế Hoài luôn miệng giải thích về việc đến trễ của mình. Mấy hôm nay tiệm tạp hóa của chế bán được, khách tới lui đông hơn mọi ngày; hổm rày trời mưa sụt sùi, thằng Út của chế xổ mũi, ho mấy bữa liền không hết, phải đi bác sĩ; chờ đứa lớn đi học thêm về, đóng cửa tiệm để nó coi nhà đi mới được; anh Tư em hả, ổng phải ở nhà coi chừng mấy đứa nhỏ, bây giờ đâu có đi đâu mà đi được hai vợ chồng một lượt đâu em ơi… Với những lý do như vậy, hoặc gần gần như vậy không riêng của chế Hoài, mà của hầu hết bạn bè năm nào lúc còn chung xóm cũ. Những dịp đám tiệc như vầy, hết người này đến người kia luôn trông ngóng ai đó đã từ lâu rồi không gặp. Nhiều khi mong gặp mà quá nhiều công việc, không có lúc rảnh rang. Dường như bây giờ không ai có đủ thời gian cho công việc trong ngày của gia đình mình.
Năm, bảy đứa lại xúm xít quanh chế Hoài trên bàn tiệc. Ai cũng hỏi thăm sức khỏe, công việc làm ăn, gia đình, con cái và cả những dự tính tương lai của nhau. Nhiều câu hỏi và những câu trả lời vây lấy nhau nên không có ý nào cho cạn cùng, có vẻ đãi bôi, chiếu lệ nhiều hơn. Đến lúc dọn món tôm nướng, một đứa đẩy dĩa rau đến gần chế Hoài, nói: “Dĩa rau này của chế đó!”. Chế Hoài thoáng chút ngạc nhiên: “Ủa! sao của chế, ăn chung cho vui! - “Tại chủ nhà muốn dành riêng cho chế vậy mà, có gì đâu”… - “Ừa hén! Chế biết rồi, lá đậu rồng đây mà. Lâu lắm rồi mới được ăn lá đậu rồng, ở chợ bây giờ làm gì có lá mà ăn”…

Không biết chế Hoài đang nhận ra điều gì mà gương mặt tự dưng nghiêm lại, tay mân mê mấy lá đậu rồng. Mỗi năm, mùa gió chướng về, dây đậu rồng trong vườn lại xanh um bò um tùm lên hàng rào, lên cành nhánh những cây bên cạnh. Trái đậu rồng tươi non hương vị rất đặc trưng, ngoài làm rau ăn sống ra đậu rồng còn chế biến được nhiều thức ăn ngon, nhiều người ưa thích. Có lẽ, chế Hoài đang bắt gặp hình ảnh ngày nào, lúc kêu chúng tôi ăn những chiếc lá đậu rồng tươi non trong món bánh tép mà chế cùng chúng tôi chiên trong vườn ngày trước. Nhớ ngày đó, chế Hoài nói: “Tụi bây nhà quê quá đi, lá đậu rồng ăn ngon như trái đậu rồng, cũng hương vị đó nhưng ăn bánh tép thì ăn lá dễ gói bánh hơn. Cứ từ đọt đếm xuống ba lá là ăn được, không phải chế hà tiện đâu nghen, ăn thử đi rồi biết”… 
Lúc này chắc chế Hoài không nghĩ đến chuyện ngày trước tụi tôi có tin lời chế lá đậu rồng ăn được hay không. Mà có lẽ chế Hoài và chúng tôi cùng đang nhớ lại những ngày tuổi thơ còn nhiều thiếu thốn nhưng rất vui, gần gũi và thân tình, đáng nhớ. Nhà chế Hoài ngoài việc làm vườn, làm rẫy như bao gia đình khác trong xóm còn thêm việc chèo đò đưa khách qua sông. Chế Hoài lớn hơn chúng tôi vài tuổi thôi, chèo đò vẫn là công việc của người lớn, chế thi thoảng mới giúp cha mẹ đưa vài chuyến trong ngày. Chúng tôi ngày hai buổi qua sông đến trường nên có dịp gặp chế Hoài thường hơn. Tuổi mới lớn, chúng tôi có những buổi cùng nhau rong rả trong những vuông vườn trèo cây hái trái. Hôm nào rảnh hơn thì đắp mương tát cá hay rón rén rình những con chim trú nắng trong những lùm cây râm bóng mát với cái giàn thun một thời mê mẩn.
Một ngày vào mùa gió chướng năm đó, con kênh trước nhà giựt nước xuống sâu, chế Hoài rủ chúng tôi bữa nào lấy mùng cũ kéo tép trấu để chế Hoài chiên bánh tép cho ăn. Đề xuất của chế Hoài đứa nào cũng hăm hở muốn thực hiện ngay. Nhưng bước chuẩn bị cũng không phải nhanh được. Phải ngâm gạo rồi xay thành bột. Đứa nào quen thì leo bẻ dừa khô thắng dầu để chiên, để trộn bột… Kéo tép trấu không lâu nhưng lựa rác và làm sạch rất lâu. Phân công đứa này hái rau, kiếm món này, món kia hùn vô để làm nước mắm… và chính trong dịp này món rau bằng lá đậu rồng của chế Hoài xuất hiện. 
Bữa tép chiên sau cùng cũng được thực hiện và chúng tôi đã có một bữa ăn bên nhau thật ngon, thật no trong vườn nhà chế Hoài. Chế và chúng tôi nhà chung xóm, chơi thân nhau nhiều năm từ nhỏ và có nhiều kỷ niệm. Món bánh tép chiên gói rau vườn là một trong những kỷ niệm đó của chúng tôi. Và nếu như không có món lá đậu rồng thì chúng tôi không giữ được ấn tượng đến bây giờ. Không phải điều to tát hay lạ lẫm gì mà ngược lại, chính điều đơn sơ ấy đã đọng lại, không phai mờ trong lòng chúng tôi. Ngày xưa đơn sơ là vậy, thiếu thốn là vậy mà đã thành kỷ niệm, thành ký ức dài lâu. Mấy mươi năm sau, vội vã nhận ra nhau trên đường đời chỉ còn một nụ cười, một cái vẫy tay hay một lời hẹn mà chưa biết lúc nào sẽ ngồi lại được bên nhau đủ đầy như ngày cũ.
So với các món chè đậu xanh, đậu đỏ hay cá nướng rơm mà chế Hoài cùng chúng tôi tụ tập trong vườn nhà để nấu nướng thì món bánh tép là hoàn chỉnh và ngon hơn cả. Ai cũng nhớ và đọng lại trong lòng mọi người bây giờ một từ duy nhất là: vui! Những ngày tuổi nhỏ vô tư, phá phách thiệt nhiều mà cũng thiệt vui, giờ chỉ còn là nỗi nhớ. Cuộc sống bây giờ luôn thôi thúc mọi người vươn lên phía trước với bao hoài bão, ước vọng cho tương lai, cho gia đình, sự nghiệp nên mọi người luôn cảm thấy chật vật với thời gian. Ít khi được dịp lắng lòng bên nhau với những kỷ niệm một thời ấm áp đáng yêu, đáng nhớ.
Tôi cũng trong guồng quay đó trước cuộc sống bộn bề. Duy mỗi năm khi gió chướng về lại nhắc tôi nhớ chế Hoài và bạn bè thân của những ngày xưa thân ái ấy. Chẳng gì to tát hay lớn lao, câu chuyện nhỏ chỉ bắt đầu với những chiếc lá đậu rồng tươi non ngày cũ…
Tháng mười một, hai ngàn mười sáu

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.