Cuộc sống quanh ta
Cuốn lưu bút của má
Cứ tưởng thời học trò của má ngày xưa thiếu thốn, lạc hậu khác với thời học trò của chúng tôi. Nhưng khi tận mắt thấy cuốn lưu bút của má, tôi lại thấy có nhiều điểm chung đến không ngờ.
Một buổi chiều tháng 5, nắng rót vàng như mật ong lên những chùm phượng thắp lửa đỏ rực, tôi với má leo lên căn gác xép nhỏ của gia đình dọn đống đồ đạc cũ thì bắt gặp cuốn lưu bút của má. Cuốn lưu bút được má cất cẩn thận cùng với một vài đồ đạc giá trị về tinh thần vào một chiếc rương gỗ có khóa hẳn hoi. Đó là một cuốn sổ be bé, thời gian đã làm nhòa ố không còn được vẹn nguyên, nét chữ phía trong cũng đã bị nhòe mờ tràn hết ra cả dòng kẻ. Má cách tôi hai thập niên, tôi sinh vào những năm thập niên 80, còn má sinh vào những năm thập niên 60.
Cũng giống như bao cuốn sổ lưu bút khác. Má dành nguyên một trang đầu tiên cho mình cùng đôi lời “tự bạch”. Tuổi học trò của má cũng ngây thơ, trong sáng hệt như thời học trò của chúng tôi. Má "dân văn" nên bay bổng trong từng con chữ, chỉ cần đọc lời tự bạch cũng thấy sự lãng mạn của má. Tôi như bị hút hồn với cuốn lưu bút của má, tò mò lật giở từng trang xem bạn bè của má viết gì trong đó. Tôi bật cười thích thú khi thấy má được được mọi người đặt biệt danh là “Bư”. Tôi quay sang nhìn má “Ngày xưa má mập lắm đúng không?”. Má cười bảo, ngày xưa mập nhất đám con gái trong lớp. Đọc lưu bút của má có nhiều điều bất ngờ hơn tôi tưởng. Như chuyện ngày xưa má học cực siêu môn Vật lý mặc dù má chọn học theo ban C và làm giáo viên dạy Văn. Má còn là một cây văn nghệ, hát rất hay, thường xuyên biểu diễn trong các dịp lễ kỷ niệm của trường.
Lưu bút của má còn có một bí mật “động trời” nữa mà mỗi lần nhắc đến mặt má đều ửng đỏ. Ngày xưa má từng có mối tình học trò với anh bạn lớp trưởng. Nhưng rồi mối tình học trò thường sẽ không đi đâu về đâu phần vì sợ gia đình, phần mỗi người có một lựa chọn riêng khi vào đời…
Vào một ngày cả nhà đi vắng, kẻ trộm đã đột nhập gia đình tôi khuân một số đồ đạc. Cái rương của má cũng bị lấy mất. Tôi thấy má khóc. Đó là lần thứ hai tôi thấy má khóc sau cái lần đám tang của ngoại. Tôi ôm má nước mắt cũng rơi theo, thương má vô cùng. Mặc dù bây giờ cuốn lưu bút của má không còn nữa nhưng trong tôi vẫn còn đọng lại những thước phim tuổi học trò của má. Tôi đã hiểu hơn về má, và thương má nhiều hơn. Và chắc hẳn mọi người sẽ đồng ý với tôi rằng, bất kể thời học trò nào cũng đáng yêu và dễ thương nhỉ?!
Tăng Hoàng Phi
- Trao 500 suất học bổng cho học sinh khó khăn nhân sự kiện chào mừng Bạc Liêu - Cà Mau hợp nhất
- Công bố và trao các nghị quyết, quyết định về sắp xếp đơn vị hành chính và kiện toàn bộ máy tỉnh Cà Mau
- Bạc Liêu long trọng họp mặt lãnh đạo qua các thời kỳ trước thềm hợp nhất với Cà Mau
- Treo cờ Tổ quốc chào mừng sự kiện hợp nhất tỉnh Bạc Liêu và tỉnh Cà Mau
- Bí thư Tỉnh ủy Bạc Liêu - Lữ Văn Hùng: Đưa bộ máy mới vận hành hiệu quả, tạo ra những đột phá mới