Cuộc sống quanh ta

Yêu màu hoa muống biển

Thứ Tư, 04/05/2016 | 16:32

Không biết tự lúc nào, tôi đã yêu những loài hoa màu tím, trong đó có hoa muống biển. Dẫu biết rằng màu tím luôn gắn liền với bao câu chuyện tình buồn, nhưng với tôi đó là màu của chờ đợi, nhớ mong và cũng là màu của tấm lòng chung thủy…

Quê tôi là làng chài quanh năm bám biển, nên chẳng có sắc tím dịu dàng của bằng lăng thương nhớ, cũng không có màu tím của lục bình lênh đênh miền sông nước như kiếp sống thương hồ. Quê tôi chỉ có những triền hoa muống biển nối dài nhau trên bờ cát dài xa tít. Những chiều nhạt nắng mới thấy muống biển đẹp đến dường nào, từng tia nắng cuối ngày thả xuống mặt biển xanh rì, gió xô những con sóng lên lấp lánh chạy ôm bờ cát hiền ngày đêm trải rộng, bình yên.

Nhìn những nụ hoa mỏng manh tím biếc, tôi bỗng thương cuộc tình trong một lời ca: “Em đến thăm anh, mùa vui bên biển/ Nụ hoa muống biển, rung rinh rung rinh/ Chao sóng vỗ về, chào em chào em/ Làn gió mát ru, triền sóng hát ca/ Hải âu tung trời đùa, cá tôm theo thuyền về/ Anh kể chuyện tình về biển em nghe…”. Phải chăng có một mùa hoa muống biển chứng nhân cho tình yêu đôi lứa, để rồi giống như người ta nói thời gian là chuỗi ngày dài nhiều rủi ro và bất trắc nên đã “Có chàng trai tên Biển/ Cùng yêu thương cô Muống chân tình/ Biển mải mê bơi tìm luồng cá/ Con nước vô tình cuốn Biển trôi xa...”. Để rồi có những chiếc bóng đơn côi lặng lẽ giữa trời chiều gửi nỗi buồn theo cánh gió và không ít giọt nước mắt mặn tình gửi vào lòng biển cả dịu êm. Tôi vẫn không quên những dáng người phụ nữ một đời tảo tần vá lưới. Đôi mắt sâu hom vì đợi chờ những đoàn tàu cập bến để mong gặp lại người thương sau một cuộc hành trình nhiều may rủi. Có ánh mắt lai láng niềm vui và cũng có những đôi mắt đỏ ngầu như buổi chiều hoàng hôn ráng đỏ. Vì một nỗi mất mát đến vô cùng. Và sau nhiều năm đôi mắt ấy vẫn đau đáu một nỗi buồn hướng biển. Tôi vừa mới chào đời đã bắt gặp ánh mắt ấy nhìn tôi, mãi đến khi tôi trưởng thành vẫn ánh mắt sâu hom nằng nặng nỗi buồn sâu thẳm ấy nhìn tôi. Và tôi gọi người phụ nữ ấy là “má”. Cũng vì ba tôi chưa về trong mùa bão biển năm xưa nên má không gật đầu cho tôi lấy chàng trai xóm biển. Tôi vừa lớn một chút, má đã gửi tôi về phố sống với dì Út, song lòng tôi đã trót vấn vương với miền biển quê nghèo.

Dẫu cuộc sống hôm nay với nhiều bộn bề và hối hả nhưng tôi vẫn nhớ mãi chưa nguôi màu hoa buồn tim tím ấy như nhớ mãi về một thời tuổi nhỏ, nhớ những lần dang dở cuộc chơi, chỉ kịp cài vội lên mái tóc thề nụ hoa màu tím. Nhớ chiếc vòng hoa đội đầu ngày ấy ai đó tặng mà tôi nở bỏ quên. Giờ đây, dẫu khung trời tuổi mộng xưa đành khép vào những trang ký ức, nhưng bãi bồi xưa vẫn mênh mang một sắc tím dịu dàng như còn hướng vọng người xa...

Cẩm Thi

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.