Truyện ngắn
Nhớ ngoại
Thế là đã tròn mười năm ngoại rời xa con. Vậy mà với con, sự mất mát như mới xảy ra ngày hôm qua. Ngày ngoại mất trời đổ mưa tầm tã, bà con chòm xóm đến dự lễ tang xót xa nói: số ngoại vất vả đến cả lúc nằm xuống. Những câu nói ấy càng làm nỗi đau trong con tăng gấp bội. Ngoại vất vả một phần cũng vì chị em con.
Cha mất khi chị em con đứa lên 5, đứa vừa tròn 3 tuổi. Nhìn ba mẹ con trong căn nhà lá xiêu vẹo, ngoại không đành lòng. Thế rồi ngoại quyết định đón chị em con về nuôi để mẹ con lên tỉnh học sư phạm. Những khi em Hải bệnh, ngoại thức trắng đêm ôm ấp, vỗ về. Những hôm con nóng sốt, ngoại hết lo thuốc thang lại cơm cháo. Mà nhà ngoại nào có đủ đầy gì, cũng phải lo gạo từng ngày, nay lại lo cho hai đứa cháu nên cuộc sống càng thêm khó khăn.
Con nhớ những buổi sáng sớm ngoại đánh thức chị em con dậy sớm cùng đi chợ.
Năm nào đến ngày giỗ ngoại mẹ cũng làm khô cá phi để cúng. Con biết mẹ nhớ đến công ơn của ngoại. Những năm mẹ học sư phạm trên tỉnh, nhà nghèo chẳng có gì, ngoại chắt chiu từng con cá, mớ rau đều đặn gửi lên cho mẹ. Có lẽ nhờ những con cá quắt queo nơi quê nhà của người mẹ già lam lũ như tiếp thêm sức mạnh cho mẹ vượt qua nỗi đau mất chồng, nỗi nhớ con và cả sự thiếu thốn vật chất mà phấn đấu học hành thật tốt.
Tuổi thơ con thiếu tình thương của cha, vắng tình thương của mẹ nhưng vẫn ấm áp vì có vòng tay ngoại chở che. Con nhớ ngoại thật nhiều, ngoại ơi!
THU PHƯƠNG
- Đoàn ĐBQH và HĐND tỉnh tiếp xúc cử tri TP. Bạc Liêu
- 2 tháng cao điểm tấn công, trấn áp tội phạm bảo vệ tết Nguyên đán Ất Tỵ
- Những quy định mới về tổ chức, hoạt động và quản lý hội
- Hiệu quả liên kết hợp tác giữa TP. Hồ Chí Minh với các tỉnh ĐBSCL
- Chế độ, chính sách đối với các dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh