Mùa Vu lan, nghĩ về ba

Thứ Hai, 05/08/2019 | 16:48

Tháng Bảy âm lịch chạm ngõ, thêm một mùa Vu lan nữa lại về. Vu lan, người ta thường nhắc nhiều về mẹ, còn con thì lại nghĩ nhiều về ba…

Con lớn lên không may mắn như chúng bạn, thiếu vắng hơi ấm của mẹ từ những ngày còn ấu thơ. Mẹ con đã ra đi trong một tai nạn. Lúc đó con còn bé, chưa hiểu hết sự mất mát khi mình mất đi người mẹ thân yêu, cũng chẳng thể hiểu ba đau buồn như thế nào. Nhưng cuộc đời may mắn cho con một người ba tốt. Mọi người hay nói rằng, ít nhiều con sẽ bị thiếu hụt tình thương bởi vì không có mẹ cạnh bên. Nhưng với con, được sống bên ba, được ba chăm sóc, dành tình cảm như thế là quá đủ đầy. Con không mong gì hơn. Con hạnh phúc với những gì mình có.

Nội kể lại, ngày ấy con thiếu sữa mẹ, ba đã bồng bế con đi khắp xóm xin sữa. Tối tối lại lọ mọ pha sữa cho con uống. Nhà nghèo, có những lúc thiếu tiền không mua được sữa, ba chắt nước cơm ra chiếc chén nhỏ hòa với một chút đường cho con uống tạm. Con khát sữa, khóc ngằn ngặt, còn ba thì vừa bế con vừa hát ru. Con cũng không thể hình dung nổi, với một người đàn ông cục mịch như ba, quen tay với việc làm nặng nhọc thì hát ru như thế nào. Nhưng nhờ lời ru ấy con đã lớn lên. Lời ru của ba đã thổi vào tâm hồn con những làn gió mát, cho con giấc ngủ yên bình. Lớn lên tình cờ con đọc được câu thơ: “Tiếng ru ngọt ngào vương ấm bên nôi/ Dịu dàng bàn tay đưa bước xuống đời/ Thương con hao gầy ngày đi đêm tới/ Sông nặng phù sa bên lở bên bồi…”, con lại nghĩ về ba của con ngày xưa mà rưng rưng nước mắt.

Rồi khi con bệnh, đôi bàn tay sần sùi thô ráp của ba đút cho con từng muỗng cháo. Ba bên con, thức trắng đêm. Đến khi con tròn giấc thì đôi mắt của ba đã thâm quầng. Ba chăm con, yêu thương con vất vả là thế, nhưng có những lúc con đã làm ba phải phiền lòng. Là khi con theo đám bạn mải chơi bỏ quên bài vở. Con biết ba giận con lắm, nhưng ba chưa đánh con một roi nào. Cây roi mây giắt nơi vách nhà, bao năm vẫn nằm nguyên ở đó. Lớn lên hiểu được lòng ba, con giận mình lắm. Con ước, giá như khi đó ba đánh con thật đau. Nhưng ba của con thì bao dung con vô điều kiện, ân cần giúp con sửa sai dần dần những lỗi lầm. Kể công ơn của ba có kể cả đời con cũng chẳng hết.

Khi con rời xa quê nhà để lên thành phố học, lúc nào con cũng nghĩ về ba. Lẩn thẩn trong những đêm hiu quạnh, ứa nước mắt con nghĩ về những nếp nhăn đang xô vào nhau trên khuôn mặt gầy gò của ba cùng mái tóc trắng bạc phơ. Con ngày một lớn khôn, ba ngày càng già đi. “Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ/ Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha”. Con lớn khôn như ngày hôm nay là nhờ có ba. Con biết con còn nợ ba cả một cuộc đời, cả một tấm chân tình bao la như trời biển. Vu lan về, người hạnh phúc khi được cài lên ngực bông hồng đỏ thắm, người tủi buồn cài bông hồng trắng tang thương. Con mất mẹ, nhưng may mắn vẫn còn có ba bên cạnh, vẫn ấm lòng dù trên ngực áo là đóa hoa trắng màu.

Mai  Hoàng

 

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.