Ngày xưa chong chóng quay đều…

Thứ Tư, 11/10/2017 | 15:57

Tôi vẫn thường nhớ về tuổi thơ nơi quê nhà ngày nhỏ. Đó là những tháng ngày yên bình với bao nhiêu niềm vui từ đồng cạn, đường quê. Ở nơi ấy, chiều chiều có đàn trâu ung dung gặm cỏ, có lũ nhỏ đầu trần chân đất say sưa với từng chiếc chong chóng quay đều…

Tuổi thơ chúng tôi có bao nhiêu niềm vui mà trong cuộc sống hiện đại bây giờ, ít khi nào tôi tìm lại được. Ngày xưa ấy chẳng bao giờ có những chiếc xe điện hay những siêu nhân, ngay cả cuốn truyện tranh đôi khi cũng trở thành điều xa xỉ. Chỉ có những thứ đồ chơi tự làm. Chiếc chong chóng ngày nhỏ cũng chính tự tay tụi nhỏ chúng tôi làm lấy.
Tôi vẫn nhớ những buổi chiều nơi đồng cạn. Đó là nơi tập trung của trẻ nhỏ trong xóm. Chiều chiều, khi nắng đã bắt đầu dịu lại, gió ngoài sông hiu hiu thổi vào, khi lũ trâu đã no cỏ và bắt đầu nhởn nhơ đi tìm bạn, chúng tôi lại í ới gọi nhau. Thế là con diều giấy lại bay cao tít, trái bóng tròn lại lăn trên cỏ xanh, và chiếc chong chóng lại quay tít. Ngày đó, bỏ mặc lũ trâu lang thang khắp đồng, bỏ quên cả vạt nắng chiều đang rớt vội, chiếc chong chóng bé con cứ quay đều, trong ánh mắt hồn nhiên, trong tiếng cười giòn tan, và cả trong những ước mơ khờ khạo nữa…


Với trẻ nhỏ của xóm tôi ngày xưa, chẳng có gì vui bằng chơi chong chóng. Chỉ cần một nan tre khô vót thật mỏng, dán cánh giấy ở hai đầu, chính giữa đục lỗ để gắn trục quay vào, là đã thành chiếc chong chóng. Và chỉ cần lòng mình háo hức, thì chong chóng sẽ quay và niềm vui sẽ đến. Chúng tôi vẫn nằm trên cỏ, mặt ngước nhìn bầu trời xanh, tay cầm chiếc chong chóng nhỏ. Chỉ cần vậy thôi, việc làm chong chong quay đã có gió ngoài sông thổi vào. Nhớ những buổi chiều yên bình như thế, gió sông thổi mát rượi cả tâm hồn, bầu trời xanh thẳm trong những đôi mắt trong. Và chiếc chong chóng nhỏ bé yêu thương cứ quay đều… quay đều…, mang theo những niềm vui đơn sơ, mang theo bao ước mơ một thời con trẻ. 
Các con của tôi bây giờ phải học nhiều quá. Chúng không biết đồng cạn, gió sông. Chiếc chong chóng mua về đẹp là thế, chúng cũng chẳng mấy thích chơi. Những trò như chơi đánh bi, chơi chuyền… chúng cũng không hình dung được. Chúng chỉ thích ôm điện thoại và ngồi máy tính tối ngày. Dĩ nhiên, tôi không có quyền bắt chúng có tuổi thơ giống mình. Chỉ là thấy buồn. Có lẽ những thứ đồ chơi cũ kỹ ngày xưa trẻ con bây giờ không còn thích nữa. Và sợ một mai này lớn lên, ký ức tuổi thơ của chúng chỉ còn là chiếc điện thoại vô hồn…
Phạm Tuấn Vũ

Viết bình luận mới
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.