• Rằm Giêng
  • “Ngôi chùa cổ bên kia sông công nhận linh thiêng dữ thiệt, trời!”. Linh thiêng là do tôi nghĩ trong lòng và tới mấy năm sau tôi mới nghĩ ra điều đó. Xóm tôi ở bên đây con sông nhỏ, từ ngày lớn lên, tôi từng thấy những chiều, dòng người nối nhau đến chùa vào dịp lễ tết trong năm.
  • Mùa rau đắng đất
  • 16:39 17/02/2016
  • Anh Tám cụt thường nói vui, số của anh mắc giống gì mà cả đời, không ai rượt đuổi, vợ chồng anh cũng cứ chạy hoài. Anh kể, sau chiến tranh, anh chị mua bán ở bến sông ngoài chợ. Mua đầu này, bán đầu kia, mua sỉ bán lẻ, trên xuồng, dưới ghe… vậy mà sống được qua ngày.
  • Cao lương
  • 16:59 18/01/2016
  • Mấy đêm trước, sau khi xem hội diễn văn nghệ quần chúng từ rạp Cao Văn Lầu về, chúng tôi vẫn ghé ở khu chợ đêm bên đây dốc cầu quay uống nước mía trước khi chia tay. Mấy ly nước mía mà đôi khi, 2 - 3 đứa hùn tiền lại mới đủ trả. Lúc đó, nhỏ quen chúng tôi nhờ người bạn cùng học sư phạm về dạy ở trường ngang cơ quan chúng tôi.
  • Lặng lẽ dòng đời
  • 16:25 13/01/2016
  • Mới 2 - 3 năm trước, nhớ ngày Mén chống xuồng đi mời đám cưới của mình, ghé nhà nào trong xóm, ai được tin cũng vui mừng. Thương con nhỏ mồ côi, tánh tình hồn nhiên, trong trẻo, cứ tưởng nó sẽ mãi vô tư đùa giỡn, chẳng bao giờ thành người lớn. Mén tên Duyên nhưng lối xóm quen gọi biệt danh của nó từ hồi nhỏ. Nghe tên đã hình dung ra dáng vóc nhỏ xíu, còm nhom của nó. Nhà Mén ở xóm Cựa Gà, cách kinh Ngang chừng mươi thước. Gia đình Mén chỉ hai mẹ con.
  • Xóm trúc ngày xưa…
  • 16:52 28/12/2015
  • Chiều hôm đó, buổi chiều Chi không ra bờ đê chơi thả diều cùng bọn nhóc trong xóm. Buổi chiều Lượm làm con diều lớn nhất trong đời để viết tên Chi thật lớn và, khi diều lên đến gang tấc cuối cùng của sợi chỉ diều quấn quanh lon sữa bò, Lượm rớm nước mắt, tháo dây, thả con diều băng trong ngọn gió chiều của tuổi thơ mình. Hôm sau, Lượm từ giã tuổi thơ hồn nhiên và cơ cực của mình theo chú Sáu ra chợ làm phụ hồ cho đến bây giờ.
  • Đam mê
  • 17:29 21/12/2015
  • Tôi biết chú Tư mười mấy, hai chục năm trước, vào buổi chiều chú hỏi tôi có về tới kinh Ngang không, cho chú quá giang. Tôi nói nhà tôi chưa tới kinh Ngang, nhưng chú về tới đâu tôi đưa tới đó. Chú Tư mỉm cười trên gương mặt mệt mỏi phần tuổi tác, phần chuyến đi từ đâu đó rất xa. Hành lý của chú, chỉ hai, ba cái va-li và mấy chiếc giỏ đệm, tất cả đều đã cũ.
  • Hương đồng
  • 17:17 18/12/2015
  • Bốn mươi năm thường xuyên vắng mặt trên vùng quê mà tôi đã từng có một vụ mùa bỡ ngỡ trước từng công việc ruộng đồng. Cô bạn nhỏ, con út của người giữ miếng đất, giao lại cho gia đình tôi sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng đã hướng dẫn tôi từng công việc đồng áng. Cô Út cười ngặt nghẽo trước động tác vụng về, lúng túng của tôi.
  • Hạnh phúc đơn sơ
  • 16:13 16/12/2015
  • Trên chuyến xe đò lên Bạc Liêu, ngồi cạnh tôi, vừa yên chỗ đã nghe chị ư - a nho nhỏ giai điệu một ca khúc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Âm thanh của tiếng ư - a thôi nhưng tôi mang máng nhận ra - “Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng, ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau…”.
  • Bản tin cuối cùng
  • 16:31 09/12/2015
  • Quán cà phê của chị Tám Lành ở cạnh ngay bờ đập, trong xóm không ai nhớ nó có mặt tự lúc nào. Chỉ biết bao nhiêu năm cái quán ấy vẫn y chang, không hề thay đổi. Quán lợp lá dừa nước và bộ cột, phần cặm dưới nước, phần trên bờ đều bằng cây tràm. Nhìn mặt nước mấy bữa gió nhiều, mấy cây cột cặm dợn sóng, cái quán nửa trên bờ, nửa dưới sông như ai ngồi trên bực thòng cặp giò xuống sông giỡn nước.
  • Còn thương rau đắng mọc sau hè
  • 16:49 16/10/2015
  • Đặt tô canh rau đắng đất với tép trấu còn nghi ngút khói cạnh mẻ kho quẹt trong chiếc mâm con, má kéo vội chiếc khăn rằn lau dòng lệ đang lăn dài trên đôi gò má hốc hác vì tảo tần xuôi ngược.
thăm dò ý kiến

Theo bạn, điều gì có thể giữ chân và thu hút người tài vào khu vực công?

THÔNG TIN CẦN BIẾT
Nhiều mây, có mưa, có nơi mưa vừa, mưa to và rải rác có dông. Gió tây nam cấp 3. Trong cơn dông có khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.